Một nghiên cứu gần đây do nhóm nghiên cứu tại Viện Paul-Ehrlich thực hiện đã điều tra các đặc tính điều hòa miễn dịch của β-glucans-hợp chất đường tự nhiên có trong vi khuẩn, nấm và ngũ cốc. Kết quả cho thấy β-glucans có thể tác động đến hệ miễn dịch và điều chỉnh các phản ứng viêm. Đặc biệt, khả năng ức chế phản ứng dị ứng của chúng mở ra hướng tiếp cận mới trong điều trị dị ứng. Nghiên cứu đã được công bố trên tạp chí International Journal of Molecular Sciences.
Triển vọng của β-glucans như một chất bổ trợ càng trở nên đáng chú ý hơn. Một trong những ứng dụng của chất bổ trợ là thành phần trong vắc-xin, giúp tăng cường phản ứng miễn dịch và nâng cao hiệu quả bảo vệ sau tiêm chủng.
Các chất bổ trợ cũng được sử dụng trong liệu pháp miễn dịch đặc hiệu với dị nguyên, giúp điều chỉnh hệ miễn dịch theo hướng giảm phản ứng dị ứng và hỗ trợ bệnh nhân thích nghi với dị nguyên.
Liệu pháp miễn dịch đặc hiệu với dị nguyên tập trung vào nghiên cứu các chất bổ trợ để điều chỉnh có mục tiêu các phản ứng miễn dịch Th2 liên quan đến dị nguyên, từ đó khôi phục khả năng dung nạp đối với một số dị nguyên nhất định.
Nhóm nghiên cứu do Tiến sĩ Stefan Schülke, cho biết, đã thực hiện một nghiên cứu nhằm kiểm tra tác động của sáu loại β-glucans khác nhau, bao gồm zymosan và các biến thể của nó, cũng như một số β-1,3 glucans đã biết, đối với hệ miễn dịch.
Nhóm nghiên cứu phát hiện rằng các hợp chất này kích hoạt các tế bào miễn dịch khác nhau và ảnh hưởng theo nhiều cách đến việc giải phóng các chất tiền viêm. Đặc biệt, zymosan và β-1,3 glucan có khả năng làm giảm sản xuất các dấu hiệu viêm trong thí nghiệm, đồng thời cho thấy tiềm năng đầy hứa hẹn trong việc ức chế các phản ứng miễn dịch liên quan đến dị ứng.
Kết quả nghiên cứu mở ra triển vọng phát triển các phương pháp điều trị mới cho bệnh dị ứng. Trong tương lai, β-glucans có thể đóng vai trò quan trọng trong việc ngăn ngừa phản ứng dị ứng và điều chỉnh hệ miễn dịch theo hướng có lợi một cách có mục tiêu.
Nghiên cứu đã phân tích cả các thông số miễn dịch (hoạt hóa thụ thể, tiết cytokine, điều hòa T-cell) và các thông số chuyển hóa (trạng thái chuyển hóa) trong các tế bào tua dendritic; một loại tế bào miễn dịch đặc hiệu; được phân lập từ tủy xương chuột. Kết quả cho thấy tất cả các β-glucans được thử nghiệm đều kích hoạt thụ thể lectin loại C (CLR) Dectin-1a, trong khi zymosan kích thích mạnh mẽ thụ thể giống Toll 2 (TLR2). Ngoài ra, các β-glucans cũng gây ra mức độ tiết cytokine khác nhau và kích hoạt chuyển hóa tế bào tua dendritic ở các mức độ khác nhau.
Phân tích sâu hơn với zymosan, β-1,3 glucan và β-1,3/1,6 glucan cho thấy các β-glucans này làm tăng hoạt hóa tế bào tua dendritic và điều hòa theo hướng tăng biểu hiện các dấu hiệu bề mặt quan trọng như CD40, CD80, CD86 và MHCII. Một phát hiện quan trọng khác là sự tiết cytokine do β-glucans gây ra có liên quan một phần đến sự kích hoạt phân tử điều hòa nội bào Dectin-1 là Syk.
Trong mô hình nuôi cấy đồng tế bào tua với tế bào T chuột được mẫn cảm với dị nguyên chính của phấn hoa bạch dương Bet v 1, bốn trong số các β-glucans thử nghiệm đã ức chế sự tiết IL-5 do dị nguyên kích thích. Tuy nhiên, chỉ có zymosan và β-1,3 glucan làm giảm đáng kể sự tiết interferon gamma (IFNγ). Điều này cho thấy các β-glucans được thử nghiệm có tác động khác nhau đến khả năng của tế bào tua trong việc điều chỉnh phản ứng của tế bào T đối với dị nguyên.
Theo: vista.gov.vn